Tiêu Hoài Huyền lạnh giọng: “Nàng vì sao lại hôn mê?”
Giọng nói trầm thấp như hồ sâu vang lên.
Tống thái y lập tức mồ hôi lạnh đầy trán, vội vàng khom lưng bước nhanh tới.
“Để vi thần xem qua một lượt.”
Tiêu Hoài Huyền lại nói: “Nói cho ông ta biết.”
Lời này là nói với cung nữ.
Chúng nô tỳ lập tức đồng thanh đáp “vâng”, sau đó đem những gì vừa mới bẩm báo với bệ hạ thuật lại không sai một chữ, kể cho Tống thái y nghe.
Sau khi nghe xong, Tống thái y liền sai tiểu đồng mang hòm thuốc đến, lấy khăn lụa che tay Trình Lê, bắt mạch cho nàng.
Càng xem, lông mày ông ta càng nhíu chặt. Một lúc sau mới đứng dậy, cẩn thận quan sát sắc mặt nương nương.
Trình Lê trong lòng đầy hoảng loạn, vô cùng căng thẳng, tuy rằng nhắm mắt không thấy được, nhưng vẫn đoán được thái y đang nhìn mình, vì để che giấu sự căng thẳng này, nàng khẽ lắc đầu, cố ý phát ra tiếng rên rất nhỏ.
Tống thái y thoáng hoảng hốt. Tình huống này thật kỳ lạ, mạch tượng của Quý phi nương nương hoàn toàn không giống trạng thái hôn mê, sắc mặt cũng bình thường. Ngoại trừ tim đập hơi nhanh, tất cả đều ổn định.
Ông ta lau mồ hôi trán, quay đầu phân phó: “Lấy ngân châm.”
Trình Lê nghe được câu này, tim liền đập nhanh hơn vài nhịp. Nhưng nàng từng đọc nhiều sách, có nghiên cứu y thư, tuy không thực hành khám bệnh bao giờ, nhưng vài kiến thức cơ bản vẫn nắm được. Nàng biết thái y tất sẽ dùng châm để thử phản ứng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-dien-xuan-trieu-nguyet-nguyet-duc-thi/2792952/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.