Lời lẽ trêu chọc vừa nói ra, tay chàng trai cũng đồng thời hạ dao.
Khẩu súng tiểu liên ghép cùng quả tạ bị chia làm đôi, kem trắng chất đống nơi đầu nòng súng.
Mí mắt khẽ giật, trong đầu Mạnh Kinh Hồng cũng bất chợt hiện lên vài hình ảnh cực kỳ mờ ám……
Chàng trai phía sau tiến sát thêm chút nữa, khóa thắt lưng cứng ngắc cố ý cạ vào hõm eo cô, bàn tay to lớn cũng lặng lẽ đặt lên hông cô.
Lòng bàn tay nóng rực, vải váy nhăn lại.
Mi mắt Mạnh Kinh Hồng khẽ run, cô đưa tay ra sau nắm lấy ngón cái của bạn trai.
“Ăn cơm.” Cô xoay người, liếc anh một cái đầy ẩn ý: “Nồi lẩu lần trước, em còn chưa được ăn miếng nào……”
Huống Dã bật cười trầm thấp, cúi người hôn nhẹ lên môi cô.
“Ăn.”
Hôm nay nhất định phải để cô gái ăn được.
Hai người đều phải ăn được.
Anh đã ở nhà thì chuyện bếp núc không đến lượt Mạnh Kinh Hồng phải lo. Cắt bánh xong, cô vui vẻ đi chơi với ‘cún con’ của mình.
Không bao lâu sau mặt trời lặn xuống đường chân trời, Huống Dã mở hệ thống phun nước trên bãi cỏ, nhiệt độ sân vườn nhanh chóng hạ xuống.
Anh mang bàn picnic và nồi lẩu ra ngoài, đèn dưới thủy tạ bật sáng, Mạnh Kinh Hồng khẽ chớp mắt, im lặng mỉm cười.
Huống Dã đặt bộ đồ ăn trước mặt cô: “Cười gì thế?”
Cô gái lắc đầu: “Chỉ là…… tự dưng nhớ đến lần chúng ta ở ngoài trời hôm ấy.”
Chàng trai cũng cười: “Nhớ cái gì? Ai đó đói đến nỗi gặm bánh lương khô?”
Mạnh Kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-da-canh-ky-tam/2852481/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.