Tần Quyên nghĩ hẳn là Viết Viết còn quen biết ai khác trong thành Hổ Tư Oát Nhĩ này nữa.
Nếu trước khi đi, người hắn gặp không phải là Hi Sam, thì hẳn là người này đã nói cho hắn biết một chuyện quan trọng.
Hôm đó, toàn quân bọn họ rời Hổ Tư Oát Nhĩ. Xe ngựa của Tuyết Biệt Đài tướng quân đi đầu, A Dịch Cát cưỡi ngựa đi trước xe vương thế tử, còn Tần Quyên bị Viết Viết ép lên xe ngựa. Cực Bố Trát bế Tùng Man, cưỡi con ngựa nhỏ của nó.
Trên xe ngựa, Viết Viết kể với Tần Quyên về thời thơ ấu của hắn ở Hổ Tư Oát Nhĩ.
"Sau khi Tây Liêu bị diệt, ta và phụ thân Y Văn vương rời sông Oát Nan, đến Hổ Tư Oát Nhĩ sống mấy năm. Nếu như sông Oát Nan là cố hương của ta, thì Hổ Tư Oát Nhĩ tựa như quê quán của ta.
"Bầu trời Hổ Tư Oát Nhĩ xanh hơn Samarkand, bên bờ sông Thùy đất đai màu mỡ, dê bò nhiều hơn hẳn những nơi khác, nước là tuyết trên núi Đại Âm tan ra mà chảy xuống, hết sức ngọt lành...."
Tần Quyên mơ hồ nghĩ, có lẽ Hổ Tư Oát Nhĩ đối với Viết Viết cũng như Giang Tả trong lòng nó.
Dù bao năm trôi qua, nó vẫn sẽ nhớ như in mùa xuân ấm áp bên cây cầu nhỏ xứ Giang Tả, con diều trên triền đê, ngọn đèn dầu lúc mờ lúc tỏ, cả tiếng ca êm đềm dịu ngọt, đầy ý họa tình thơ trên nương ngô.....
Trong ký ức của nó trước năm 6 tuổi, không có cung tên đao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907115/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.