Hành tung bí hiểm của Vạn Khê khiến cho Tần Quyên cảm thấy trong lòng bất an. Hắn có linh cảm Vạn Khê sẽ còn xuất hiện nữa.
Sau khi rời Hạ Châu, bọn họ đẩy nhanh tốc độ. Họ không chọn tuyến đường xuyên qua phủ Kinh Triệu đến hành lang Hà Tây mà chọn đường từ Hạ Châu đến Hắc Thủy Hắc Sơn rồi qua Sa Châu. Đường này khó đi hơn đường qua phủ Kinh Triệu do diện tích sa mạc lớn.
Nhưng họ đi qua Hắc Sơn Hắc Thủy cũng có lý do riêng, chính là để tìm hiểu về đội quân Sừng Dê nọ.
Người ngoài sẽ cho là Đại Vĩnh vương sợ vướng vào chiến sự phía Nam nên mới không dám qua phủ Kinh Triệu, mà Viết Viết cũng muốn họ nghĩ thế.
10 ngày sau bọn họ mới đặt chân đến Hắc Thủy Hắc Sơn. Hành trình qua biển cát mênh mông mất nhiều thời gian hơn họ nghĩ.
Cho nên có binh lính than vãn, nếu mà đi đường phía nam thì giờ này đã đến được phủ Kinh Triệu rồi.
"Mười ngày....Có bò cũng bò được đến nơi...."
Đương nhiên không khoa trương đến thế, chỉ là cậu lính mới này nhỏ tuổi, không biết lựa lời mà thôi.
A Dịch Cát quất một roi, quát bọn họ mấy câu. Đám thiếu niên sợ hãi, lập tức giải tán.
Cực Bố Trát cười nói, "Tân binh đúng là khó quản."
"Đúng, cứ thử quăng hết đám tiểu tử này vào Cát Cáp Bố doanh mà xem." A Dịch Cát bật cười.
Dù Cát Cáp Bố doanh cách nơi này rất xa nhưng đám tân binh vẫn nghe được vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907131/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.