Mấy năm nay, hắn đã tập thành thạo những gì Ninh Bách dạy, kết hợp với nội lực trong cơ thể, trở nên càng lúc càng mạnh. Hắn rất muốn làm rõ năng lực hiện tại của bản thân.
Rốt cuộc có đủ tư cách phân cao thấp với người như Ninh Bách hay không?
Hay có thể đỡ được trăm chiêu của Ninh Bách không?
Hắn tự nhận thấy nội lực của mình đã đến một cảnh giới nhất định, cần một sự đánh giá công bằng, dù có phải ra chiến trận....
Kim Cừu đứng lải nhải bên cạnh hồi lâu nhưng Tần Quyên không nói gì, dường như không để tâm, cho nên gã đành im miệng.
Kim Cừu bị gọi đi thu dọn đồ. Tần Quyên bấy giờ mới tỉnh ra, sửa sang lại yên ngựa. Con ngựa vẫn còn rất kinh hãi. Tần Quyên v**t v* đầu nó để trấn an, rồi lại bỗng nhiên nhớ đến con bạch mã nhỏ xinh của mình, không biết bây giờ đã trở nên cao lớn hay chưa.
Quản sự của thương đội đến nói, "Con ngựa này của ngươi thật thú vị, lúc nãy đánh giết bao nhiêu không thấy nó sợ, giờ mới biết sợ à?"
Tần Quyên nghe vậy cũng bật cười.
Con ngựa này phản ứng chậm, giờ mới nhận ra mình vừa trải qua chuyện gì.
"Bọn cướp chạy hết rồi, ngươi còn ồn ào gì nữa." Tần Quyên vỗ vỗ cổ nó.
Sau khi thu dọn xong, cuộc hành trình kế tiếp của họ khó khăn hơn nhiều. Ngựa không đủ cưỡi nên phải có người cưỡi chung.
Kim Cừu cưỡi chung lạc đà với một c* li khác, còn Tần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907180/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.