Nếu trong 10 chuyện đã có 9 chuyện chẳng theo ý mình, chi bằng quyết tâm làm một điều mình thực sự thích.
Những lời này cứ lởn vởn qua lại trong tâm trí Ngọc Tuyết Độ như ma chú.
"Vậy thế nào mới là thích?" Nó bất chợt ngước cặp mắt tuyệt đẹp lên, hỏi.
Bị một đôi mắt đẹp như thế nhìn đăm đăm, Tần Quyên thoáng ngẩn ra.
Nó mím môi đáp, "Ta nghĩ điều mình thích là những việc mà khi ngươi làm, ngươi cảm thấy tràn trề năng lượng nhất, dù có là hè nóng đổ lửa hay đông lạnh tuyết rơi, cũng không ảnh hưởng đến niềm vui sướng của ngươi. Dù phía trước có bao nhiêu khó khăn, điều ngươi yêu thích sẽ dẫn ngươi tiếp tục tiến về phía trước."
"Vậy thì là ngươi rồi." Đứa bé đột nhiên nói.
Tần Quyên sửng sốt, không hiểu câu ấy nghĩa là gì.
Ngọc Tuyết Độ thản nhiên nói, "Từ khi ngươi xuất hiện, ta luôn cảm thấy rất vui. Dù mấy ngày trước mưa rơi tầm tã cũng không khiến ta nản lòng."
"........" Dù Tần Quyên có là kẻ ngốc trong chuyện tình cảm cũng không thể không hiểu những lời này. Bất chợt, hắn không nói nên lời.
Hắn chỉ muốn đứng lên, cách xa Ngọc Tuyết Độ một chút.
Ngọc Tuyết Độ không chịu để hắn đi, nắm lấy cổ tay hắn, "Tần Quyên ca ca, huynh làm sư phụ ta có được không? Ta không có ý gì khác, chỉ ngưỡng mộ sự mạnh mẽ của huynh...."
"Sự mạnh mẽ của huynh có thể cổ vũ ta, dẫn dắt ta hướng về phía trước, khiến ta luôn cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907240/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.