"Dù sao tiểu tử nhà ngươi c** q**n thì 18, không c** q**n thì chưa 18, đúng không?" Một gã vừa nói xong, cả đám phá lên cười.
"......" Không biết thanh niên kia không hiểu câu này hay sao mà bỗng nhiên ngừng tranh luận, khiến cho đám người xung quanh lấy làm thắc mắc.
"Thương đội các ngươi từ đâu tới, tới làm gì, nói ca ca nghe, sau này ra ngoài biết đâu còn làm ăn với nhau?" Nam nhân kia vỗ vai thanh niên gầy gò.
Tần Quyên lúc này vừa uống xong bát sữa bò, đưa cho Đoạt Lỗ. Đoạt Lỗ nhận lấy, thu dọn rồi chuẩn bị rời đi.
Gã vừa đi vài bước thì chợt nghe người trẻ tuổi đó giới thiệu, "Ta tới từ Vương La, đã nói vài lần rồi mà. Lúc ở thanh lâu hình như ngươi cũng hỏi ta."
Đoạt Lỗ dừng bước chân nhưng không dám biểu hiện quá rõ ràng, đành vội rời đi ngay.
Chuyện này không vội, biết đối phương là ai thì dễ rồi.
*
Như Tần Quyên tính trước, buổi tối ngày 8 tháng 4, Đóa Nô Tề vẫn không đến địa lao.
Sáng sớm hôm sau, Đoạt Lỗ không đưa cơm. Đêm qua, Đoạt Lỗ đã nói hôm nay không tới được nên để lại cho hắn một bọc thịt và một túi nước.
Tần Quyên ăn một miếng thịt, tu vài ngụm nước rồi nằm xuống.
Những người bị giam ở gian đối diện cũng biết hôm nay cai ngục sẽ không mang cơm cho họ ngày hai bữa nữa, có khi một bữa cũng chẳng đến lượt.
Cho nên họ ngủ tới tận bây giờ.
Không ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-mau-dai-tong-ngo-tu-quan/2907274/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.