Sau khi đỗ xe xong, vừa bước đến cửa Atlas, người phục vụ phía sau cửa nở nụ cười: “Lâu lắm rồi mới thấy anh Nam tới. Hôm nay có ban nhạc mới biểu diễn, nhiều người đến ủng hộ.”
“Ồ? Ban nhạc nào thế?”
Người phục vụ gãi đầu, vẻ ngượng ngùng: “Là ban nhạc toàn mấy cô gái xinh đẹp vừa hát vừa nhảy, dạo trước nổi lắm ấy… tôi quên mất tên rồi.”
Nghe vậy, trong lòng Trương Nam đã có quyết định: “Lên tầng hai, chọn phòng có tầm nhìn tốt, mở cho bọn tôi một phòng nhỏ, năm người.”
“Vâng.”
Trên khán đài tầng hai, Trương Nam cầm ly rượu, chăm chú nhìn những dáng người uyển chuyển đang nhảy múa trên sân khấu: “Múa thế này đúng là đẹp thật.”
Thư Diểu hừ nhẹ một tiếng: “Thô tục.”
“Tch, em gái à, em không hiểu rồi. Đàn ông bọn anh chỉ thích mấy thứ này thôi.”
Thư Diểu liếc nhìn Phó Thanh Doãn và Tần Tri Dự đang ngồi trên sofa chơi xúc xắc: “Sao, hai người họ không phải là ‘đàn ông bọn anh’ à?”
Trương Nam bước đến gần sofa, gác chân lên ghế nhỏ cạnh đó: “Này hai anh em, đây là ban nhạc nổi tiếng nhất cả Kinh Cảng đấy, bình thường khó gặp lắm. Sao đến lượt hai người lại chẳng buồn liếc mắt lấy một cái?”
Tần Tri Dự cầm xúc xắc trong tay, liếc nhìn mấy cô gái ăn mặc hở hang đang nhảy trên sân khấu, khẽ cười khinh: “Vô vị.”
Trương Nam lắc đầu, vẻ mặt tiếc rẻ, lẩm bẩm: “Phí của trời, đúng là phí của trời.”
Nói xong lại chui về khán đài tiếp tục ngắm người đẹp.
Nguyễn Vụ ngồi trên sofa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-trap-minh-yen-dang/2745362/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.