Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Tần Tri Dự xoa xoa thái dương, khí áp quanh người thấp đến mức người ta thấy lạnh, giọng khàn khàn vì dư âm cơn say: “Đêm qua tôi về lúc nào vậy?”
Phó Thanh Doãn đưa ly nước mật ong qua, đáy mắt lướt qua một tia ý cười: “Khoảng mười một giờ gì đó. Trường Trương Nam có giờ giới nghiêm, về sớm rồi. Cậu không chịu đi, cứ lôi tôi ngồi uống cùng.”
“Nhưng mà—”
“Nhưng mà gì?” Tần Tri Dự cau mày, chuẩn bị xuống giường.
“Chuyện tối qua cậu nói sẽ theo đuổi Nguyễn Vụ, cậu còn nhớ không?” Phó Thanh Doãn kéo dài giọng, đầy vẻ hóng chuyện.
Tần Tri Dự không đáp, thẳng bước vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Cái kiểu thích chọc ghẹo người khác của Phó Thanh Doãn lại trỗi dậy, thấy anh không trả lời, liền lẽo đẽo theo vào.
Tựa người vào cửa, tiếp tục hỏi: “Nhớ không đấy?”
Tần Tri Dự đang đánh răng cũng không nhịn nổi, mở vòi nước, vốc một vốc hắt thẳng vào người anh ta, mặt đầy mất kiên nhẫn.
“Xời, sao lại cắn người như chó điên thế?” Phó Thanh Doãn kêu la, giả vờ phủi phủi chỗ nước chẳng hề tồn tại trên áo.
Tần Tri Dự xúc miệng xong, ngẩng lên nhìn vào gương, thấy cái mặt dày của Phó Thanh Doãn đang toe toét cười, không nói một lời mà bắt đầu cởi đồ.
Cơ thể rắn chắc với cơ bụng rõ ràng lộ ra, tay đặt lên cạp quần như sắp cởi: “Còn không đi? Muốn tắm chung à?”
“Ôi, ngài cứ tự nhiên.”
Phòng tắm nhanh chóng trở lại yên tĩnh. Tần Tri Dự chống tay lên bồn rửa mặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kinh-trap-minh-yen-dang/2745366/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.