Cũng may, xe buýt chỉ bị kẹt ở đoạn đó, qua khỏi giao lộ là có thể nhanh chóng đến trường.
Chiếc xe rốt cuộc cũng lắc lư bò được tới nơi, vẫn còn hơn mười phút mới đến tiết tự học buổi tối. So với dự tính ban đầu, cô tới sớm hơn rất nhiều.
Tin nhắn WeChat vẫn chưa ngừng. Cứ làm xong một câu là Phó Kiệu Lễ lại gửi cho cô một tấm ảnh chụp. Gần như anh đã hoàn thành gần hết bài tập rồi gửi cho cô.
Cách anh làm bài không theo thứ tự trong sách, mà như rất hiểu cách đối phó với kiểu kiểm tra bất chợt của giáo viên. Anh ưu tiên giải trước những câu tự luận dễ bị hỏi tới nhất, sau đó mới chọn lọc một số câu trắc nghiệm đơn giản để cô chép.
Hai câu tự luận khó nhất cùng một vài câu trắc nghiệm còn lại, anh cố ý để lại cuối cùng. Bởi vì dù không kịp gửi hết cho cô hoặc lỡ có sai thì cũng không sao, giáo viên thường không trách phạt nặng với những học sinh trung bình không làm được toàn bộ là chuyện bình thường.
Khi cô bước chân vào cổng trường, đúng lúc anh vừa gửi xong một câu cuối cùng.
Trong ảnh, mép giấy hiện rõ góc sân bóng quen thuộc anh vẫn còn đang ở sân bóng rổ.
Cô quay đầu nhìn về phía sân bóng, nhưng bị mấy tán cây cản mất tầm mắt. Dù không nhìn thấy rõ, nhưng tiếng bóng nảy và giọng cười nói rộn ràng của đám con trai đang chơi bóng vẫn vang vọng đến tai.
Từng bậc từng bậc leo lên bậc thềm đá, sân bóng rổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-thu-tu-biet-le-tri/2778084/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.