Khi quay lại lớp để học tiết tự học buổi tối, cô đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Tằng Khải vốn là kiểu người ồn ào, được nhiều bạn cùng khối biết tới, cả nam lẫn nữ đều có không ít người thân quen. Chuyện có liên quan đến cậu ta, gần như không cần ai đặc biệt lan truyền, rất nhanh liền sẽ bị mọi người biết cả.
Việc cậu ta tan học giúp cô nhặt vở, lại còn nói chuyện với cô một đoạn, đoán chừng cũng đã nhanh chóng bị thêu dệt thành một câu chuyện có đầu có đuôi lan đi khắp nơi.
Lúc cô trở lại phòng học, những ánh mắt ái ngại và khó chịu mà mấy nữ sinh xung quanh liếc nhìn, cô chỉ cần nhìn một chút là đoán được mọi thứ đã truyền ra đến đâu rồi.
May mà cô đã kịp bình tĩnh lại, vẫn có thể vờ như không thấy gì, ngồi xuống chỗ của mình như bình thường.
Chờ đến khi hết tiết tự học buổi tối, tâm trạng cô đã gần như trở về trạng thái ban đầu.
Cô vẫn như thường lệ thu dọn cặp sách, rời khỏi phòng học. Khi đến trạm xe buýt, Phó Kiệu Lễ vẫn chưa tới.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cô đã nghe được giọng mấy nam sinh quen thuộc thường hay đi cùng anh. Họ vẫn còn hưng phấn vì chiến thắng, sau cả buổi học tối vẫn cứ ríu rít chuyện trò. Có người đề nghị cuối tuần ra ngoài tụ tập ăn mừng:
"Lớp trưởng, nhất định phải đi đó nha! Cậu là chủ lực, đại công thần luôn ấy, cậu mà không đi thì tụi này thấy mất vui liền!"
Cô nghe tiếng quay đầu lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-thu-tu-biet-le-tri/2778086/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.