Mùa hè năm ấy khép lại, cô chính thức bước vào 11, được chuyển sang dãy phòng học phía đối diện.
Lần này học cùng khu với khối mười hai. Nghe nói trường học sắp xếp như vậy là để học sinh lớp mười một sớm cảm nhận được bầu không khí căng thẳng của năm cuối cấp, nhanh chóng thích nghi với nhịp độ gấp gáp và áp lực của nó.
Mùa hè đó oi bức đến mức gần như khiến người ta khó thở, mà tin tức duy nhất khiến người ta thấy nhẹ nhõm là sau khai giảng sẽ được phân ban lại.
Dựa theo hệ và học lực để sắp xếp, tuy rằng thành tích của cô trong toàn khối chỉ được xem là tầm trung, nhưng ở lớp thường phía trước lại luôn nằm trong nhóm khá, vì vậy lần này cũng được xếp vào lớp có điểm số tốt hơn một chút. Cô và các bạn học cũ ở lớp thường đều bị phân tán.
Lớp mới toàn là gương mặt xa lạ. Rất nhiều người trong số đó từ cấp hai đã học hành chăm chỉ, thi đậu vào Nhất Trung bằng thực lực, rồi tiếp tục cần cù nỗ lực suốt từ đó đến nay. Phần lớn đều là những học sinh ngoan, từ nhỏ đã quen với việc lấy việc học làm trung tâm. Dù trong lớp vẫn có vài bạn tinh nghịch, nhưng đều bị thầy cô "trừng mắt" vài lần là lập tức ngoan ngoãn lại.
Không khí trong lớp mới thật sự rất tốt, không có những nam sinh ồn ào không yên, không có cảnh con trai con gái xì xầm to nhỏ, không có tiếng hô hét như thể vừa tan trận, cũng chẳng có ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-thu-tu-biet-le-tri/2778091/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.