Cô thi đậu một trường đại học bình thường ở phương Nam, cũng dần dần bắt đầu cuộc sống mới của mình.
Cô xinh đẹp, hoạt bát, nói chuyện ngọt ngào, dễ gần, ở trong trường rất được lòng người. Bạn bè nhiều, người theo đuổi cũng không ít. Thế nhưng, lại chưa từng có ai thực sự tiến xa hơn với cô. Có người bạn tò mò đi dò hỏi giúp, những chàng trai từng có thiện cảm với cô đều lùi bước với cùng một lý do ánh mắt ngập ngừng, vừa khiếp sợ vừa khẳng định:
"Cô ấy độc thân sao? Tôi cứ nghĩ cô ấy có bạn trai rồi... Hơn nữa, bạn trai cô ấy chắc chắn không phải người bình thường, tụi tôi làm sao có thể lọt vào mắt."
Bạn bè nghe xong về đùa cô: "Cậu đẹp quá, người ta cứ tưởng đã có chủ rồi nên không dám tán."
Cô nhún vai, vẻ mặt chẳng hề để tâm.
Ban ngày, cô là mặt trời rạng rỡ, là thiếu nữ vô tư vui vẻ. Nhưng khi màn đêm buông xuống, sự cô độc cùng cơn đau bất chợt dội lên, giày vò cô như một cơn nghiện mãn tính. Những vết thương chằng chịt trên chân vừa lành lại, đã nhanh chóng bị thay thế bởi những vết mới. Ngày này qua tháng nọ, hết năm này sang năm khác, đau đớn mục nát trong âm thầm như thể mưa phùn thấm lâu.
Trong đầu cô, lặp đi lặp lại, vẫn là những ký ức khi Phó Kiệu Lễ còn ở bên cạnh.
Cô rất cẩn thận, thậm chí không dám để bản thân bất cẩn mảy may. Toàn bộ vòng bạn bè của anh, cô đều lưu giữ trong điện thoại. Mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/la-thu-tu-biet-le-tri/2778097/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.