Đêm nay trăng lạnh như nước, ánh trăng cô tịch hắt qua những chạc cây lê trơn nhẵn, giao hòa dưới mặt đất thành những bóng đen đung đưa lượn lờ.
Cửa sổ phòng chính được nhẹ nhàng đẩy ra, một cái bóng màu đen móc một chân trên mái hiên, lộn người một cái rồi lặng lẽ di chuyển vào trong phòng.
Một chiếc màn vuông màu trắng yên lặng dém bốn góc giường, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái bóng màu hồng trên giường.
Nam nhân chầm chậm đi tới trước giường, nhìn người bên trong qua lớp màn. Một thiếu nữ mờ mờ, mùi hương thoang thoảng trong không khí. Chàng chần chừ giây lát rồi lật mở một góc màn…
Ánh trăng hắt vào qua lớp màn trắng, chỉ nhìn thấy một mái tóc đen dài đổ trên gối. Tư thế của nữ tử hơi nghiêng về phía bên cạnh người, bàn tay nhỏ tùy ý nắm lấy một góc chiếc chăn mềm mại bằng gấm đỏ, đang đắp đến giữa eo, để lộ nửa người trên ra ngoài.
Chiếc yếm màu đỏ dính chặt vào cơ thể, phần cổ, cánh tay, ngực trắng nõn hở ra ngoài, da thịt mịn màng nõn nà như sữa.
Hô hấp của Nhiếp Chính vương bỗng chốt tắc nghẹn, ánh mắt không kiềm chế được mà nhìn xuống…
Tay của Vân Tử Lạc đang nho nhã đặt trên ngực phải. Ngực nàng vô cùng tròn đầy, cộng thêm tư thế ngủ này lại càng khiến nơi miệng yếm mở rộng, loáng thoáng nhìn thấy một đồi núi cao ngất…
“Phụt!” Máu mũi trào ra.
Nhiếp Chính vương vội quay đầu đi lau, trên gò má rõ ràng vẫn còn hai vết hồng hồng, tim đập thình thịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lac-nhi-y/1663053/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.