Chương 32: "Chửi thêm đi, càng th* t*c càng tốt"
Kỷ Lạc Cẩn ngồi trong phòng chờ bên ngoài, bên cạnh có trợ lý Tần Tuế Minh để lại. Ngày nào cũng bắt Tần Tuế Minh chờ mình, nhưng bản thân lại không kiên nhẫn chờ đợi. Chỉ sau hơn nửa tiếng, cậu đã bắt đầu sốt ruột.
"Bao lâu nữa mới xong?"
Cúi đầu xem điện thoại lâu, cổ cậu hơi mỏi. Kỷ Lạc Cẩn đưa tay ra sau xoa bóp, cảm thấy trong người nóng bừng khó hiểu.
Dù đã cởi áo khoác, cậu vẫn cảm thấy có ngọn lửa đang cháy trong bụng. Kéo cổ áo rộng ra, cậu nốc cạn nửa ly nước nguội trên bàn.
Nhưng dường như chẳng có tác dụng gì, ngoài cơn nóng còn có cảm giác kỳ lạ khác…
Kỷ Lạc Cẩn vô thức áp tay lên má, đầu óc choáng váng như bị nhồi bông.
"Sắp xong rồi." Trợ lý quay lại phát hiện sự bất thường, tim đập thình thịch. Tần Tuế Minh giao người cho anh ta trông coi, không thể để Kỷ Lạc Cẩn gặp chuyện, vội hỏi: "Sao vậy, sốt à?"
Vừa định đưa tay chạm trán Kỷ Lạc Cẩn, anh ta đã bị cậu né tránh theo phản xạ.
"Không phải…"
Kỷ Lạc Cẩn ngửa đầu dựa vào sofa, nhíu mày cố tỉnh táo: "Không giống sốt."
Khi trợ lý lo sốt vó, Tần Tuế Minh cũng bước ra từ văn phòng. Phát hiện bất thường, hắn nhanh chóng tiến tới, cúi người sờ trán cậu: "Sao mặt nóng thế? Khó chịu chỗ nào?"
Ý thức Kỷ Lạc Cẩn mơ hồ, mắt nhắm nghiền, càng lúc càng khó chịu. Giờ không chỉ nóng hay chóng mặt, mà còn cảm giác tê mềm như xương cốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-nung-giac-giac-kim-thien-da-tuong-thuy-giac/2904005/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.