(Hai mươi bảy năm trước)
Lý Thanh Vãn và Từ Tông Hiến quen nhau tại một quán cờ.
Hôm ấy là tiết Hoa Triều, theo truyền thống của Đại Ngụy, những quý nữ chưa kết hôn ở kinh thành muốn nổi danh thường sẽ tham gia hội Hoa Triều hàng năm do công chúa, quận chúa tổ chức.
Lý Thanh Vãn vốn là đích nữ của phủ Trung Văn Bá, không chỉ dung mạo xinh đẹp mà còn nổi tiếng với tài thư pháp, cầm kỳ thi họa đều thông. Cha mẹ nàng rất kỳ vọng, mong nàng nhân dịp này lộ chút tài hoa để sau này được gả cao.
Thế mà nàng lại giả bệnh, cố tình thoái thác không đi.
Sau một phen tranh cãi với song thân, nàng lén thay nam trang trốn khỏi phủ, một mình đến quán cờ.
Từ nhỏ Lý Thanh Vãn đã yêu thích chơi cờ. Nửa năm trước, nàng còn là khách quen của tất cả các quán cờ lớn nhỏ trong kinh thành.
Chỉ là dạo gần đây ít ghé lại, bởi trong những quán cờ ấy, nàng không còn tìm được đối thủ xứng tầm. Tuy nhiên, mỗi lần nàng chỉ thắng nửa quân, đôi khi còn cố ý thua để không gây chú ý.
Nửa tháng trước, người bạn chơi cờ nói với nàng, anh ta gặp một cao thủ tại một quán cờ ăn tiền. Cách đánh của người này cực kỳ giống nàng, thường chỉ thắng nửa hoặc một quân, lại còn hay nhường ván.
Sự tò mò của Lý Thanh Vãn bị khơi dậy, rảnh rỗi nàng sẽ đến quán cờ đó tìm thử, nhưng mãi vẫn chưa gặp được người ấy.
Hôm nay tâm trạng không vui, guồng chân mà đi đến, ai ngờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-phuong-hoa-kieu-gia-tieu-kieu/2782660/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.