“Kuran Kaname! Anh muốn làm gì?” Kimura Kiyoshi cố nén sự đau đớn như da đầu bị xé rách, tận lực để cho giọng nói bình thản.
Đầu ngón tay lạnh như băng của Kuran Kaname xẹt qua xương quai xanh trắng nõn của Kimura Kiyoshi, hai tròng mắt đỏ bắn ra hàn quang hút hồn “Kiyoshi, đã lộ ra bộ mặt thật rồi sao?”
Kimura Kiyoshi nghe vậy, trái tim bắt đầu đập kịch liệt, nội tâm không ngừng vang lên: anh ấy biết? Biết bao nhiêu? Biết hết rồi? Cho nên muốn giết tôi?…
Kimura Kiyoshi nhìn ra được cặp mắt thâm thúy của Kuran Kaname lộ ra sự nguy hiểm và lạnh lùng dưới tóc mái, phảng phất như đang nói với tôi: rất nhanh ta sẽ móc trái tim của cô ra, uống cạn máu của cô! Nguy hiểm thị huyết như vậy… khuôn mặt trắng nõn… sống mũi cao thẳng… cánh môi tuyệt mỹ… Không lúc nào không cao quý và ưu nhã…
Chung quanh, nguy hiểm hơi thở càng thêm nồng nặc, Kimura Kiyoshi nhắm chặt hai mắt, không nhìn Kuran Kaname nữa. Mặc dù anh ấy đối xử với tôi như vậy, nhưng tôi vẫn thích anh ấy, không phải sao? Không muốn thừa nhận, nhưng trái tim đang mãnh liệt nhảy lên chứng minh hết thảy… Thì ra là tôi vẫn thích anh ấy!
Kimura Kiyoshi có thể tinh tường cảm giác được răng nanh của Kuran Kaname từ từ tới gần cổ mình, ngay lúc gần như chạm đến, Kimura Kiyoshi đột nhiên trợn to cặp mắt, kêu to: “Không muốn!”
Bàn tay Kuran Kaname ôm lấy đầu Kimura Kiyoshi, để cho cô nhìn thẳng mình, hai tròng mắt đỏ từ từ biến mất. “Biết sợ?”
Kimura Kiyoshi không ngừng gật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-sac-vi/116343/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.