Vũ Phong nói đến đây liền dừng lại, đến lúc này anh ta mới hiểu ra liền vỗ gáy mấy lần, vội vàng đổi giọng: “Cần chứ!! Đặc biệt cần thiết!! Cậu phải qua mỗi ngày, tốt nhất là có thể có mặt từ sáng đến tối! Hơn nữa, tôi còn dự định sẽ bố trí phòng họp nhỏ của chúng ta ở phòng khách trong phòng bệnh của chị Hoàng Ngân. Anh hai, cậu cảm thấy đề nghị này của tôi thế nào?”
Vũ Phong cười với vẻ mờ ám, trong lòng lập tức ngầm hiểu.
Cao Dương Thành nắm một tay đặt ở giữa môi rồi ho khan một tiếng: “Rất tốt.”
“Cứ quyết định như vậy đi!!”
Vũ Phong vô cùng vui vẻ.
Sau khi bàn bạc với Vũ Phong xong, Cao Dương Thành liền quay về trong phòng bệnh của Hoàng Ngân.
Không biết tại sao, lúc đầu tâm trạng anh vốn rất tệ lại dường như đã tốt hơn rồi.
Dương Thùy Sam thấy anh trở về cũng không định làm bóng đèn giữa bọn họ nữa, vội vàng viện cớ để rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Hoàng Ngân và Cao Dương Thành.
Cao Dương Thành vẫn ngồi ở trên sô pha xem báo, nhưng đầu óc đang nhanh chóng hoạt động, nghĩ về kế hoạch phẫu thuật mà Vũ Phong vừa nhờ mình.
“Cao Dương Thành.”
“Tổng giám đốc Cao?”
“Bác sĩ Cao!!”
“Hả?”
Hoàng Ngân gọi Cao Dương Thành một lúc lâu, mãi đến khi cô gọi “bác sĩ Cao” cuối cùng thì anh mới bỗng nhiên từ trong suy nghĩ mà định thần lại.
Anh ngước mắt lên nhìn về phía Hoàng Ngân.
Đôi mắt to của Hoàng Ngân chớp chớp, hỏi với vẻ nhiều chuyện: “Vừa rồi Vũ Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-vo-bac-si/540471/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.