Hoàng Ngân cười như kẻ trộm và liếc nhìn Cao Lâm Tuấn bên cạnh: “Bác Cao, về sau cháu có phải nên đổi cách xưng hô, gọi bác là ba không?"
"Này..."
Trần Lan vỗ nhẹ vào đầu con gái mình.
"Đương nhiên là có thể rồi!" Cao Lâm Tuấn cười lên: “Cháu vốn nên theo Dương Thành đổi cách xưng hô gọi bác là ba mà!"
"Mới không phải đâu! Cháu theo mẹ cháu gọi bác là ba cơ!"
Hoàng Ngân mỉm cười và đụng nhẹ vào mẹ mình, dịu dàng gọi một câu: “Ba!!"Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!
"Ơi!!"
Tiếng gọi ba ngọt ngào này như muốn tràn ngập trong trái tim Cao Lâm Tuấn.
Mặt Trần Lan đã đỏ như quả cà chua và vỗ vào cánh tay của con gái: “Con bé này!"
Hoàng Ngân ôm mẹ mình và nhìn Cao Lâm Tuấn mỉm cười nói: “Ba, ngày mai ba dẫn mẹ con tới Ủy ban đăng ký kết hôn đi!"
"Cái gì?"
Trần Lan kinh ngạc, gương mặt nhăn nhó: “Con nói gì vậy chứ?"
Lúc này Cao Lâm Tuấn cũng đứng ở bên phía Trần Lan: “Hoàng Ngân, ba mẹ đã biết con muốn gì rồi! Lòng tốt của các con, ba mẹ xin nhận tấm lòng. Nhưng các con còn trẻ không giống với ba mẹ. Ba mẹ chịu đựng nhiều năm như vậy, giấy kết hôn cũng chỉ là mảnh giấy vụn! Nếu như giấy kết hôn có thể chứng minh một cuộc hôn nhân hạnh phúc thì ba và mẹ con cũng sẽ không giãy giụa đến không thở nổi trong cuộc hôn nhân trước đó! Cho nên, giấy chứng nhận trước pháp luật kia không hề có tác dụng gì đối với ba mẹ cả. Ba mẹ chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-vo-bac-si/540633/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.