Vưu Tiên hít sâu một hơi và ngập ngừng trong giây lát, cuối cùng... đã hạ quyết tâm.
Cô ta nhanh chóng cởi chiếc váy của mình ra, tiện tay ném linh tinh sang một bên, cô ta không tiếp tục suy nghĩ sâu xa nữa mà nằm xuống bên cạnh Cao Hướng Dương. Cơ thể còn tham lam rúc vào trong vòng tay ấm áp của anh.
Cao Hướng Dương đang ngủ say theo bản năng ôm chặt người phụ nữ trong lòng.
Chỉ là anh cảm thấy hình như mùi không đúng lắm...
Cơ thể Vũ Quỳnh có mùi trong lành mát mẻ mà Vưu Tiên quen dùng nước hoa.
Cho dù Cao Hướng Dương chỉ cần có chút tỉnh táo, thật ra có thể dễ dàng phân biệt ra được. Nhưng bây giờ anh đang chìm trong giấc ngủ mê man, bất tỉnh nhân sự.
Chỉ có điều anh không thích mùi này.
Cánh tay ôm Vưu Tiên đã vô thức thả lỏng, lật người quay lưng lại với cô ta mà chìm vào giấc ngủ nặng nề.
Nhìn bóng lưng khỏe khoắn của anh, trái tim Vưu Tiên trở nên nặng nề...
Anh cứ luôn đối xử với mình như vậy à? Nếu bây giờ người nằm bên cạnh anh là Vũ Quỳnh thì sao?
Anh yêu cô ta ba năm mà từ trước tới nay chưa từng động vào cô ta. Nhưng đối với Vũ Quỳnh... Vưu Tiên cảm thấy bi thương, cánh tay thò qua anh và ôm chặt lấy thắt lưng anh từ phía sau, gương mặt tham lam áp lên trên lưng anh, hưởng thụ chút ấm áp của giờ phút này... Cho dù, ấm áp này là do cô ta trộm được!!
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Khi từng tia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lam-vo-bac-si/540898/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.