Trần Dương và Cao Tiểu Khôn nhìn nhau, ngập ngừng vài giây. Cuối cùng, Trần Dương không nhịn được mà hỏi: “Anh Dã, anh với chị Tưởng Nam Thư… có quan hệ thế nào thế?”
“Còn không nhìn ra à?” Tống Dã nhìn họ như nhìn hai kẻ ngốc, “Cô ấy là bạn gái tôi.”
Trần Dương sau khi phản ứng lại cũng không quá bất ngờ, cậu giơ túi đồ trên tay lên, cười nịnh nọt: “Đồ ăn sáng anh bảo em mang tới đây. Bọn em đi trước nhé, không làm phiền anh và chị dâu nữa.”
Tưởng Nam Thư: “…”
Mấy người này sao thế? Đổi cách xưng hô tự nhiên vậy luôn à?
Tống Dã nhận lấy túi đồ.
Trần Dương kéo Cao Tiểu Khôn đi ra ngoài.
Cô lao công đứng một bên nhìn thấy toàn bộ quá trình, mỉm cười hỏi: “Có cần tôi dọn dẹp nữa không?”
“Để lát nữa dọn ạ.” Tống Dã lịch sự đáp, “Làm phiền cô rồi.”
“Được.” Cô lao công cười rồi bước ra ngoài.
Trần Dương và Cao Tiểu Khôn vừa ra khỏi phòng, Lý Tuấn Dật ngồi ở vị trí làm việc liền hỏi: “Trần Dương, cậu vừa lớn tiếng gì thế?”
Trần Dương bịa chuyện: “Không có gì, bị Cao Tiểu Khôn giẫm vào chân thôi.”
Cao Tiểu Khôn: “…”
Trần Dương và Cao Tiểu Khôn đi về chỗ làm việc, đợi đến khi xung quanh không còn nhiều người, Trần Dương mới vỗ vai Cao Tiểu Khôn với vẻ thông cảm, an ủi: “Không giành được với anh Dã thì cũng không mất mặt đâu, cậu đừng buồn.”
“Tôi có giành đâu…” Cao Tiểu Khôn gạt tay cậu ta ra với vẻ không mấy vui vẻ. Cậu quả thật từng có cảm tình với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-dau-yeu-duong-nong-chay/1189787/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.