Tai Hạng Chương hơi đỏ lên, đây là phản ứng sinh lý khi anh đang rất tức giận. Đây là điều mà Hoành Tịnh phát hiện ra được năm lớp 10, lúc đầu cô tưởng anh xấu hổ, ngược lại còn thấy anh rất dễ thương. Sau này bắt gặp vài lần mới biết thì ra không phải anh ngại, mà là bực bội, hơn nữa là kiểu cáu không phân nặng nhẹ.
Khi Hoành Tịnh nhìn thấy đôi tai đã đỏ bừng từ lâu, cô vô thức muốn bật cười, có điều cô cố gắng hết sức để kìm lại. Cô cẩn thận nhìn tờ giấy anh ném qua, một lúc sau mới chậm rãi nói.
“Ồ, bạch cầu giảm nhiều, gần đây khả năng miễn dịch cũng suy giảm. Cố gắng đừng thức khuya.”
“Ồ, tiểu cầu…. à, rất bình thường.”
“Ồ, hồng cầu có chút…”
“Em còn ồ nữa.” Anh đột nhiên ngắt lời cô, hai mắt như thể có hai ngọn lửa đang bập bùng muốn bùng nổ.
Hoành Tịnh lập tức ngậm miệng lại, nhanh như gió đọc xong mấy tờ giấy. Đây chỉ là báo cáo định kỳ về máu thông thường, đằng sau là một báo cáo về nhóm máu được in đặc biệt.
Hạng Chương thấy cô không nhìn điểm mấu chốt, anh lấy ra báo cáo nhóm máu, chỉ vào nói: “Nhóm O, em rõ chưa?”
“Tôi là nhóm máu O,” Anh nhấn mạnh.
Trên trang thông tin của Tiểu Lộ, cột nhóm máu ghi rõ nhóm máu AB. Ngoại trừ nhóm máu hiếm, nhóm máu O không thể sinh ra nhóm máu AB.
“Nhóc đấy không phải con trai tôi.” Hạng Chương lại nhấn mạnh.
Hoành Tịnh nhìn một hồi, chợt nhớ tới chuyện cũ năm ngoái, vặn lại: “Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lan-nua-roi-vao-diu-dang/2778155/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.