Lãng Quên-
Lúc tới nhà Nam Dư Kiêu cũng đã hơn năm giờ.
Vốn đến đúng năm giờ, nhưng nhà Nam Dư Kiêu cách cửa lớn quá xa, cô đi bộ vào cũng đã mất hai mươi phút.
Ấn tượng của thím Lương đối với cô rất kém, nhưng bởi vì sau lưng cô là nhị thiếu, nên cũng không tiện bày ra sắc mặt.
Ngày hôm qua Kiêu thiếu gia đã dặn dò, hôm nay cô tới liền dẫn cô lên phòng gặp cậu, nên khi Văn Đình Tâm vừa tới, thím Lương liền dẫn cô lên lầu tìm Nam Dư Kiêu.
Giống như ngày hôm qua lúc Văn Đình Tâm đến, nhìn thấy Nam Dư Kiêu đang ngồi trên ghế đọc sách.
Cũng không có mở cửa sổ, cả căn phòng đều tối, trên bàn thắp ngọn đèn vàng ấm áp, bộ dáng Nam Dư Kiêu an tĩnh tự nhiên nhìn qua lại có vẻ hào hoa phong nhã, cũng là một hương vị khác.
Nếu người không biết anh chắc chắn sẽ rất ấn tượng.
Trong lòng Văn Đình Tâm nghĩ Nam Dư Kiêu hiện tại cũng chỉ là một đứa trẻ ra vẻ thâm trầm thôi. Lãng ##Quên
“Thiếu gia, cậu tìm tôi.”
“Văn Đình Tâm.” Nam Dư Kiêu ngẩng đầu, ánh mắt nhìn mặt cô: “Cô tới trễ.”
“Thật có lỗi, thiếu gia, trong nhà có việc đến trễ.” Tùy tiện nói ra một lý do, đối đầu chống lại ánh mắt của anh, ánh mắt Văn Đình Tâm không có nửa phần chịu thua.
Có Nam Thế Dương làm chỗ dựa, giọng điệu cô nói chuyện tràn đầy tự tin, lời nói áy náy cũng rất thẳng thắn, chuyện này khiến cho trong lòng Nam Dư Kiêu không thoải mái.
Nhưng anh không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-ba-ba-muoi-hai-tuoi-trung-sinh/339406/chuong-65-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.