- Tịnh thổ của người chết, người sống chớ vào, kẻ vào ăn thịt, gặm xương, uống máu!Giang Tả nhàn nhạt nói:- Vượt qua biên giới vực sâu, đồng nghĩa tiến vào Tịnh thổ của người chết, không chết không thôi.
- Việc này sao mày không nói sớm?Húc Đông rống giận:- Nếu mày nói sớm, chuyện vừa rồi đã không xảy ra? Mày chỉ có tu vi 1.
1, có tin bọn tao giết mày luôn không?Sắc mặt Giang Tả lạnh xuống:- Mấy vị còn không giết được tôi, nhưng tối lại giết được mấy vị.
Không nên coi sự nhẫn nại của tôi thành kiêu ngạo của mấy người, mấy người chết hay không, không ảnh hưởng tới tôi.
- Ha ha ha…Húc Đông nộ hỏa công tâm:- Một tên gia hỏa Nhất giai, mày lấy đâu tự tin đó? Dùng một tay của mày để bồi thường đi!Nhưng Giang Tả đã động trước, trong nháy mắt đã tới cạnh Húc Đông, mà Húc Đông cũng không phải kẻ ngu, sao có thể mặc cho một người tu vi 1.
1 làm càn?Ngay khi hắn định phản kích giết Giang Tả, hắn đột nhiên phát hiện, hắn không thể động.
Mà kiếm của Giang Tả đã vạch qua tay hắn.
Cánh tay bay vào trong Thâm Uyên.
- A a a a, mày, tao giết mày!Vừa nói, Húc Đông liền muốn liều mạng với Giang Tả.
Giang Tả nhấc kiếm lạnh nhạt nhìn lại, ánh mắt lạnh nhạt này khiến nội tâm Húc Đông run lên, sau đó cả người rùng mình tỉnh lại, hắn sợ, hắn lại sợ tân thủ tu vi 1.
1 này.
Giang Tả buông kiếm xuống:- Còn dám làm ồn, đừng trách tôi tiễn các vị đi trước một bước.
Nói mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-ba-ta-la-thanh-nu/1838404/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.