Thạch Đầu ở bệnh viện thú y một ngày. Hôm sau khi tan học, bác sĩ gọi điện thoại thông báo Giang Vô Ngôn đến đón nó về.
Giang Vô Ngôn gọi Hứa Ngạn đến thẳng bệnh viện thú y, bệnh viện còn cố ý chuẩn bị cho họ một chiếc túi sách đặc biệt dành cho thú cưng để họ dễ đưa chú chó về nhà.
Cún con rất ngoan, được bác sĩ ôm ra lúc còn đang ngủ. Giang Vô Ngôn cất nó vào túi, có lẽ là do nó còn quá nhỏ nên không có sức nặng gì, dọc đường gió lại lớn, anh bèn bảo Hứa Ngạn ngồi ở ghế sau ôm chiếc túi chắn gió cho nó.
Hứa Ngạn kẹp chiếc túi ở giữa mình và thầy Giang, dùng tay che gió lùa, người thì ngồi thật chắc để cố gắng giảm thiểu chấn động, giúp chú cún ngủ an ổn hơn.
Ngoài đường lạnh hơn trong nhà rất nhiều, hai người đều sốt ruột về nhà, Giang Vô Ngôn nói, “Trong nhà có sữa dê, về cho Thạch Đầu uống một chút.”
Hứa Ngạn thắc mắc, “Thầy mua sữa dê khi nào thế?”
Giang Vô Ngôn, “Hôm qua thầy nhờ bạn mang đến, có lẽ bây giờ đang ở dưới lầu rồi, chúng ta đi nhận chuyển phát nhanh là được.”
Hứa Ngạn sờ sờ túi xách, trong lòng đột nhiên không thoải mái lắm. Cậu hỏi Giang Vô Ngôn, “Đến nhanh vậy cơ ạ? Mới từ sáng mà bây giờ đã đến rồi.”
Giang Vô Ngôn nói, “Tối hôm qua nhờ người mua rồi, cách không xa lắm, nhẽ ra buổi chưa đã đến rồi, chẳng qua là thầy chưa đi lấy thôi.”
Hứa Ngạn cụp mi, cậu nhớ rồi, sở dĩ thầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-nhanh-tren-dai-dao-tim-duong-chet/125825/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.