Bạch Kỳ là một võ thần, thường ngày dù có hay cầm mấy cuốn truyện kí, dã sử để tỏ ra là người có văn hóa, nhưng thực ra chẳng hiểu gì về Tứ Thư Ngũ Kinh.
Hắc Thất rất là lo lắng, làm sao một kẻ "mù chữ" như vậy có thể làm thầy giáo được? Chắc chắn sẽ bị xem là lừa đảo và bị đuổi ra ngoài.
"Ta có thể làm thầy dạy võ," Bạch Kỳ phản bác.
Mặc dù thần lực không còn, cơ thế này cũng yếu ớt, nhưng một số động tác hoa mỹ thì vẫn có thể tạm thời che mắt người khác.
"Anh là một thư sinh," Hắc Thất nhấn mạnh.
Kiếp trước "Cố Họa" là một quỷ, nếu OOC thì cũng không sao bởi người quen biết hắn đều đã hóa thành tro bụi.
Nhưng Chung Ngọc Hoàn thì khác, nếu hắn thay đổi quá nhiều sẽ dễ bị người khác chú ý, đến lúc đó có khi bị xem là yêu nghiệt mà bị thiêu chết cũng không chừng.
"Tôi sẽ chọn một số sách cần đọc để anh ôn luyện," Hắc Thất cảm thấy số phận con thỏ thật đáng thương.
Bạch Kỳ có khả năng ghi nhớ cực tốt, thêm vào đó còn có người giúp gian lận, trong giai đoạn đầu có lẽ lừa gạt người thời cổ đại cũng không khó lắm.
Thấy Bạch Kỳ không để ý đến mình, Hắc Thất có chút lo lắng: "Anh đừng chỉ lo hưởng thụ mà quên mất chính sự."
Sau khi tìm được mảnh vỡ thì y muốn làm gì thì làm, nhưng trước đó tuyệt đối không thể để y làm loạn.
"Ta hiểu rồi, ngoan nào."
Hắc Thất "..." cảm thấy càng lo lắng hơn.
Giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-to-lai-dang-luan-hoi-thanh-dieu-do-tinh-ha/402547/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.