"Quý khách, anh có con mắt tinh tường thật!" Người bán hàng
tươi cười lấy một chiếc nhẫn trên quầy ra, đưa cho người đàn
ông trước mặt.
Lãnh Diệp cầm chiếc nhẫn, nhìn viên kim cương trên đó rồi mỉm
cười.
"Chiếc nhẫn kim cương ba carat mà anh chọn là mẫu mới của
mùa này, được thiết kế bởi nhà thiết kế nổi tiếng người Pháp,
màu sắc là màu D đẹp nhất, độ trong cũng rất cao, là..."
"Lấy nó đi." Lãnh Diệp rút một tấm thẻ đưa cho nhân viên bán
hàng.
Nhân viên bán hàng tươi cười cầm thẻ bằng cả hai tay, sau khi
quẹt thẻ trên máy POS thì trả lại thẻ với vẻ mặt hơi bất đắc dĩ:
"Thưa quý khách, thẻ này không thể thanh toán được."
Lãnh Diệp cau mày lại, dứt khoát lấy ví ra, rút tất cả các thẻ bên
trong ví ra đặt trước mặt nhân viên bán hàng: "Thử tất cả xem."
Nụ cười của người bán hàng cứng lại, cô thử từng tấm thẻ một,
giám đốc cửa hàng thấy tình hình này cũng tiến lên giúp đỡ, hơn
chục tấm thẻ không được chấp nhận, đúng lúc giám đốc sắp nổi
nóng, cuối cùng cũng thanh toán thành công bằng tấm thẻ cuối
cùng.
"Chiếc nhẫn kim cương này có giá là 1,08 triệu, xin hãy giữ kỹ
giấy bảo hành và biên lai, trong này cũng có giấy chứng nhận
kim cương." Giám đốc mỉm cười đưa túi mua sắm cho người đàn
ông.
Lãnh Diệp cất mười mấy tấm thẻ đi, nhìn vào tấm thẻ tiết kiệm
cuối cùng, mơ hồ nhớ ra đây chính là thẻ chứa số tiền mừng tuổi
và quà trong các ngày lễ mà người nhà họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955547/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.