Như đang trao vương miện cho một vị vua, Vương Chiêu Mưu
nhìn Quý Liên Hoắc từng bước tiến về phía mình, từ từ ngẩng
đầu lên, để lộ chiếc cổ đường nét mượt mà. Như con mồi hiến
dâng mạng sống cho thợ săn, phơi bày bộ phận dễ bị tổn
thương cho người yêu.
Vương Chiêu Mưu cúi mắt, lướt nhẹ đầu ngón tay dọc theo cổ
Quý Liên Hoắc, rồi dừng lại ở yết hầu nhô ra, nhẹ nhàng vuốt ve.
Anh nhẹ nhàng kéo áo choàng tắm của Quý Liên Hoắc, để lộ
xương quai xanh thẳng tắp và bả vai đầy vết sẹo cũ. Quý Liên
Hoắc có khung xương lớn, dáng người cũng cao, những đường
cơ bắp mượt mà uyển chuyển ẩn chứa sức mạnh bùng nổ không
tưởng.
Vương Chiêu Mưu nâng dây chuyền kim cương lên bằng hai tay,
Quý Liên Hoắc nghiêng về phía trước, thợ săn đeo vòng cổ vào
con mồi, con mồi cũng tự nguyện nhận lấy. Kim cương lấp lánh
lộng lẫy lặng lẽ nằm trên da, con mồi cúi đầu, nhìn vào sợi dây
trói quanh cổ mình với vẻ mừng rỡ, đẩy thợ săn ngã xuống bàn,
không thèm để ý đến đống tài liệu bên dưới.
Con mồi rượt đuổi thợ săn một cách nồng nhiệt, những viên kim
cương lấp lánh quanh cổ đu đưa, trò chơi rượt đuổi đi từ phòng
làm việc đến phòng ngủ, từ phòng ngủ đến sô pha, thợ săn
không thể cưỡng lại sự nhiệt tình của con mồi, cố gắng trốn
thoát, nhưng lại bị con mồi túm lấy eo, kéo trở lại để tiếp tục trò
chơi.
Sức mạnh đáng kinh ngạc của con mồi chiếm ưu thế ngay từ
đầu trong cuộc chơi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955573/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.