Quầy lễ tân tập đoàn Vương Thị, lễ tân không thể ngừng nhìn
người đang ngồi ở phòng chờ trước mặt, cảm thấy áp lực như
núi.
Khi người này còn theo sếp Vương vào làm việc trong công ty, ai
mà ngờ được rằng thiếu niên im lặng cô đơn ngày đó giờ đây lại
là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Lãnh Thị. Là nhà họ
Lãnh đấy, quy mô mà mười tập đoàn Vương Thị cũng không thể
sánh kịp. Lễ tân lén kiểm tra trên máy tính, thấy nhiều người nói
nhà họ Lãnh giàu sánh ngang với một quốc gia, tiền bạc và
quyền lực của họ vượt xa trí tưởng tượng của người thường.
Lễ tân hít một hơi thật sâu, liếc nhìn phía đối diện rồi nhanh
chóng quay đi. Ngoài nhà họ Lãnh ra, Huxin do cậu sáng lập
cũng rất thành công, bây giờ hầu như mọi người xung quanh
đều có Huxin trên điện thoại di động. Tại sao trên đời lại có một
người thông minh mà gia thế tốt như vậy, chỉ cần trao cho một
chút cơ hội thì cậu có thể làm được những việc mà người thường
không làm được.
Gần đến giờ tan làm, một vài nhân viên tập đoàn Vương Thị đi
ngang qua nhìn thấy thanh niên đang ở phòng chờ, không nhịn
được mà liếc nhìn thêm vài lần. Người thừa kế nhà họ Lãnh,
cũng là tổng giám đốc của Huxin, đã đến đón sếp Vương về nhà
sau giờ làm việc được một tuần liền rồi, không cần giải thích
cũng hiểu ý nghĩa là gì.
Thanh niên này hiện giờ dường như đã hoàn toàn lột xác, thoát
khỏi giai đoạn thiếu niên, trên người là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955587/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.