Vương Chiêu Vân chơi thử trong bốn giờ, tìm ra vài lỗi, viết đầy
cả một trang đề xuất.
Xem xét kỹ lời khuyên của người chơi kỳ cựu, lần đầu tiên lập
trình viên cảm thấy mình bỏ ra 50 tệ vẫn có lời. Sau lần đầu sẽ
có lần thứ hai, thứ ba, thứ tư, cho đến lần nọ lập trình viên làm
ra một game nhỏ cần hai người cùng chơi, hắn tìm Vương Chiêu
Vân.
"Cần hai người, phải làm sao đây?" Lập trình viên nhìn quanh
một đám tham công tiếc việc trong văn phòng: "Hay là tôi cố
gắng hết sức phối hợp với cậu?"
"Không cần phải lo." Vương Chiêu Vân vung tay rút điện thoại:
"Tôi đã lăn lộn trong quán net Tô Thành nhiều năm rồi, anh
muốn bao nhiêu người, tôi cũng có thể tìm được cho anh!"
"Nhưng phải nói trước." Vương Chiêu Vân giữ điện thoại, cúi
xuống gần lập trình viên, hạ giọng nói: "Anh không thể nói cho
họ biết giá chơi thử game, họ hỏi thì chỉ cần nói là anh không
biết, tôi kiếm một khoản phí trung gian, không quá đáng chứ?"
"Không quá đáng." Lập trình viên gật đầu, nhìn Vương Chiêu
Vân, thầm nghĩ cậu ta rất có đầu óc kinh doanh.
Một lúc sau, thanh niên tóc tai bù xù bước vào công ty, cùng
Vương Chiêu Vân chơi thử game, kỹ năng chơi game của thanh
niên này rõ ràng là cao hơn Vương Chiêu Vân rất nhiều, thường
đảo ngược tình thế trong những ván hai người phối hợp. Vương
Chiêu Vân đổi vai với hắn, chơi thử lại, người ta chơi ổn định còn
Vương Chiêu Vân chết nhanh hơn.
"Ầy, sau nhiều năm tiêu tốn tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955609/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.