Nhìn thấy máu trên đầu ngón tay, Quý Liên Hoắc đột nhiên nghe
"ong ong" trong đầu, mặt đỏ bừng, vội vàng che mũi chạy vào
phòng vệ sinh.
Sau khi mở vòi xả nước, Quý Liên Hoắc cuối cùng cũng bình tĩnh
lại, nhưng cậu lại ngửi thấy một mùi hương tươi mát thoang
thoảng trong phòng tắm. Từ trên người Chiêu Chiêu. Nghĩ đến
Chiêu Chiêu vừa mới tắm ở đây, dùng sữa tắm mà cậu chuẩn bị
sẵn cho hai người ra, dùng cái khăn lông trắng như tuyết lau
toàn thân, mặt của Quý Liên Hoắc càng nóng bừng, cậu nhìn
vào tấm gương trước mặt, trợn mắt nhìn một dòng máu lại chảy
xuống.
Thấy Quý Liên Hoắc hoảng loạn bỏ chạy, bàn tay lau tóc của
Vương Chiêu Mưu dừng lại, mắt thoáng hiện nụ cười. Sau khi sấy
tóc khô được một nửa, anh thay đồ ngủ, dựa vào đầu giường,
đọc tin nhắn trên điện thoại, tháo đồng hồ ra lên dây cót thủ
công. Khi lên dây cót cho đồng hồ cơ, nó thường sẽ phát ra âm
thanh rẹt rẹt nho nhỏ nghe khá vui tai, anh đặt chiếc đồng hồ đã
lên dây cót sang một bên, đưa tay sờ mái tóc gần khô của mình
rồi bình yên ngủ thiếp đi.
Quý Liên Hoắc đang tắm, những giọt nước trên tóc cứ rơi xuống
không ngừng. Cậu đưa tay vuốt tóc trước trán sang một bên, đỏ
mặt cúi đầu nhìn xuống, nhưng nhớ ra bên ngoài có thể nghe
thấy tiếng động trong phòng tắm vọng ra, đành mím môi, vặn
vòi sen sang chế độ nước lạnh.
Quý Liên Hoắc quấn mình trong áo choàng tắm bước ra khỏi
phòng tắm, phát hiện Vương Chiêu Mưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955618/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.