Chiêu Chiêu muốn nhà họ Lãnh?
Quý Liên Hoắc sửng sốt ngẩng đầu nhìn anh, thấy trong mắt anh
là tia lửa nóng bỏng.
Chiêu Chiêu chưa bao giờ nhìn mình theo cách này, anh đang
nhìn xuyên qua cậu, để thấy nhà họ Lãnh. Nếu cậu sở hữu nhà
họ Lãnh là có thể có được ánh mắt này của anh, chỉ cần dâng tài
sản của nhà họ Lãnh cho Chiêu Chiêu, anh sẽ thực hiện điều ước
của mình!
Nhiệt độ sẽ truyền đi, từ nơi có nhiệt độ cao sang nơi có nhiệt
độ thấp, càng gần nhau, nhiệt độ truyền càng nhanh. Ánh mắt
Quý Liên Hoắc hơi sáng lên, như một tia lửa vừa rơi vào vùng
đất hoang, cỏ khô trong nháy mắt bùng cháy, kèm theo gió
mạnh, ngọn lửa kết nối thành một mảng.
"Chiêu Chiêu." Quý Liên Hoắc nhìn một cách thành kính, kìm nén
cái nóng như than đỏ, mở cặp kính trong tay ra, từ từ đeo lên
cho người trước mặt.
"Em sẽ làm hết sức mình, thu tài sản của nhà họ Lãnh vào túi,
đưa đến tay anh." Quý Liên Hoắc vẻ mặt kiên quyết, nói như
đang lập một lời thề, ánh mắt cậu chỉ nhìn thẳng về phía trước,
dũng cảm không sợ hãi.
Cặp kính gác trên sống mũi, tầm nhìn của Vương Chiêu Mưu trở
nên rõ ràng hơn, anh mỉm cười nhìn Quý Liên Hoắc trước mặt
mình.
"Chiêu Chiêu, tất cả những gì của em đều là của anh." Quý Liên
Hoắc từ từ vòng tay qua thắt lưng Vương Chiêu Mưu, cúi đầu
chạm nhẹ vào chóp mũi anh.
Hơi thở của cả hai quấn lấy nhau, Vương Chiêu Mưu nhìn vào
mắt Quý Liên Hoắc, dường như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955627/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.