"Sếp Vương, trong năm qua, máy móc của nhà máy nhựa đã
được nâng cấp tối ưu hóa, nhập khẩu thiết bị sản xuất nhựa
phân hủy sinh học thân thiện với môi trường, ký kết hợp đồng
với hơn mười công ty trong và ngoài nước, chỉ số sản phẩm đã
đạt hoặc thậm chí vượt quá tiêu chuẩn quốc gia." Giám đốc Ngô
của nhà máy nhựa nở nụ cười, cầm trên tay một chồng bản thảo
phát biểu. "Có mấy bên truyền thông thậm chí còn nói rằng sản
phẩm nhựa phân hủy sinh học mà chúng ta sản xuất là một
trong những sản phẩm thân thiện với môi trường tiên tiến nhất
cả nước."
Vương Chiêu Mưu gật đầu, nhìn giám đốc Ngô tóc hoa râm tuổi
đã qua năm mươi cầm bản thảo đọc cẩn thận. Tình hình kinh
doanh của nhà máy nhựa luôn được báo cáo trực tiếp bằng văn
bản, nhưng triển vọng tốt của nhà máy nhựa trong năm qua đã
khiến giám đốc nhất quyết đòi đích thân đến báo cáo với anh.
"Danh tiếng của nhà máy chúng ta đang lan rộng ra nước ngoài,
năm nay liên tục nhận được vài đơn đặt hàng từ nước ngoài."
Giám đốc Ngô vui mừng khôn xiết: "Năm nay, lợi nhuận của nhà
máy đã tăng gần gấp đôi, lương của nhân viên cũng tăng lên, vì
nhân sự không đủ nên chúng tôi thậm chí phải từ chối vài đơn
hàng."
"Sếp Vương, tôi nghĩ liệu chúng ta có thể mở rộng quy mô nhà
máy nhựa không, tôi nghĩ con đường sản xuất nhựa phân hủy
sinh học và thân thiện với môi trường có thể tiếp tục." Giám đốc
Ngô nói với đôi mắt lấp lánh. "Tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955639/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.