Vương Chiêu Mưu lấy cuốn sách Thực hành quản lý trên giá sách
xuống, lật được vài trang thì nghe tiếng gõ cửa văn phòng.
Quý Liên Hoắc cầm tách cà phê thơm phức, cẩn thận đặt lên
bàn, quay người lại thì thấy Vương Chiêu Mưu đang cầm sách.
"Cuốn sách này khá thực tế, có thể sẽ dùng đến sau khi vào đại
học." Vương Chiêu Mưu đưa sách cho Quý Liên Hoắc, ngồi lên
ghế, thong thả cầm tách cà phê lên, thổi nhẹ bọt trên đó.
Khi đặt ra mục tiêu chuyên ngành cho Quý Liên Hoắc, Vương
Chiêu Mưu đã tính đến tương lai của cậu, không có năm năm lăn
lộn trong xã hội, con đường duy nhất để cậu tiếp quản nhà họ
Lãnh tốt hơn chính là học hành. Mặc dù chuyên ngành kinh tế
của Đại học Tô Thành có tiếng, nhưng không có kinh nghiệm
thực tế thì không thể thành công. Anh đã có kế hoạch sẵn sàng,
chờ Quý Liên Hoắc lên năm thứ ba hoặc đi thực tập năm thứ tư
thì cho cậu nhận dự án thật tại tập đoàn Vương Thị. Bây giờ để
cậu xây dựng một nền tảng lý thuyết vững vàng sẽ chỉ có lợi,
không có hại.
Vương Chiêu Mưu nghĩ đến đây, miệng nhấp một hớp cà phê, vẻ
mặt lập tức cứng lại.
Quý Liên Hoắc ôm quyển sách trong tay như nhặt được báu vật,
ngước mắt lên thì thấy vẻ mặt kỳ lạ của Vương Chiêu Mưu.
"Anh Chiêu Mưu, sao vậy?" Quý Liên Hoắc bước tới, ánh mắt đầy
lo lắng.
Vương Chiêu Mưu im lặng đặt tách cà phê không đường xuống,
suy nghĩ một lúc, anh chợt nhận ra một vấn đề. "Cậu uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955719/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.