Liên tục mấy ngày liền, sau khi Vương Chiêu Mưu tan làm ở công
ty, tài xế đều dừng xe trước trường dạy lái xe, đợi Quý Liên Hoắc
ra rồi cùng nhau về nhà.
Huấn luyện viên phát cho Quý Liên Hoắc một cuốn sách bìa xanh
gồm các câu hỏi kiểm tra môn thứ nhất và môn thứ tư, cậu đọc
vài ngày rồi đi thi môn thứ nhất, dễ dàng thi đậu với số điểm
tuyệt đối chỉ sau một lần thi. Kỳ thi môn thứ hai diễn ra ngay sau
môn thứ nhất, Vương Chiêu Mưu không đi xem, nhưng theo lời
huấn luyện viên thì đã Quý Liên Hoắc đậu hết.
Quý Liên Hoắc bắt đầu tập nội dung môn thứ ba. Huấn luyện
viên không ngừng khen với Vương Chiêu Mưu rằng Quý Liên
Hoắc học gì cũng nhanh, dù lên số xuống số, vượt đầu quay đầu
cũng chỉ giảng một lần là biết, là người tài năng nhất trong số
các học viên mà anh ta từng dạy. Vương Chiêu Mưu bây giờ
nghe xong chỉ mỉm cười.
Trong trường dạy lái xe, Quý Liên Hoắc cả người nóng bừng, còn
thoang thoảng mùi xăng. Xe tập lái là loại Jetta phổ biến nhất,
hiện giờ lại thời điểm nóng nhất trong tháng 7, Quý Liên Hoắc đã
tập lái liên tục mấy tiếng đồng hồ, ánh mặt trời chói chang chiếu
xuống làm xe nóng hầm hập, dù mở cửa sổ vẫn nóng bức khó
chịu, huấn luyện viên không chịu nổi nên phải chạy ra tiệm tạp
hóa cho thoáng. Khi huấn luyện viên trở lại còn tốt bụng mua
kem que cho Quý Liên Hoắc, môi cậu khô sắp bong tróc cả ra
nhưng vẫn mím môi lắc đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lao-vuong-khong-muon-lanh/1955725/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.