Nghe giọng của Trần Việt, trong đầu Giang Nhung lại xuất hiện những lời Giang Hân vừa nói, cô bỗng bật cười ra tiếng.
“Sao thế?” Nghe thấy tiếng cười của Giang Nhung, giọng Trần Việt bất giác giương cao chút.
“Ngài Trần, nãy có người khen ngài dũng mãnh, haizz.” Giang Nhung cười nhạt, vô tâm vô phế thốt ra câu này.
Trần Việt suy nghĩ luôn chu đáo, nghe Giang Nhung nói liền nghĩ ngay đến chắc chắn có người nói lời bịa đặt trước mặt cô, tức khắc mặt tối sầm đi, vội giải thích: “Anh không hề...”
“Trêu anh thôi.” Anh nói còn chưa xong, Giang Nhung lên tiếng ngắt lời, giọng nói tràn đầy ý cười, cô lại nói, “Em tin anh.”
Tin mọi lời nói của anh, tin mọi lời hứa của anh.
Dù cho Trần Việt và Giang Hân từng có qua lại trong quá khứ, nhưng đó đều là chuyện đã qua, mà Giang Nhung cô chính là hiện tại và tương lai của Trần Việt.
Câu này Giang Nhung vừa nói, dường như nghe thấy Trần Việt thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô lại cười nói: “Ngài Trần, cô Trần muốn hẹn anh đi dạo, anh có đồng ý không?”
“Ừm.” Điện thoại truyền ra một âm tiết hừ nhẹ của Trần Việt.
“Anh đây là đồng ý hay không đồng ý?” Giang Nhung biết ý anh là đồng ý, nhưng cứ thích trêu anh thêm vài câu.
“Được.”
“Núi Tây Tuyết, em đến đó trước, anh xong việc rồi qua.”
Kết thúc cuộc gọi với Trần Việt xong, Giang Nhung vẫy tay bắt taxi chạy thẳng đến Núi Tây Tuyết, cảnh điểm du lịch nổi tiếng.
Núi Tây Tuyết là cảnh điểm du lịch cực nổi tiếng ở Kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-chong-bac-ty/414084/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.