Trần Việt vẫn một thân vest thủ công màu xám bạc như bình thường. Anh đứng thẳng ở cửa ra vào, đôi mắt dưới gọng kính màu vàng híp lại, ánh mắt sâu thẳm phức tạp dừng trên người Giang Nhung.
Lương Thu Ngân cũng đã nhìn thấy sự xuất hiện của Trần Việt, cười chào hỏi: “Anh Trần, anh tới đón bà Trần à. Đã tan làm rồi, anh có thể đón cô ấy đi.”
“Ừ.” Trần Việt khẽ ừ, khách khí, lễ phép gật đầu.Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!
“Không phải anh đi công tác ba ngày à, sao về sớm rồi?” Giang Nhung nhìn anh cười cười, nhưng hơi sợ hãi tới gần anh.
Sắc mặt anh nhìn như bình tĩnh không có gì không giống trước kia, là phong cách lạnh lùng quen thuộc. Nhưng lúc đối mặt với ánh mắt anh, Giang Nhung đã cảm thấy sự giận dữ.
Trần Việt không nói lời nào, cứ lẳng lặng nhìn Giang Nhung như thế, ánh mắt sâu xa chuyên chú, dường như tất cả bên cạnh cũng không thể lọt vào mắt anh.
Lương Thu Ngân lặng lẽ giật giật ống tay áo Giang Nhung, khẽ nói: “Mâu thuẫn nhỏ giữa vợ chồng là chuyện thường xảy ra, anh ấy cũng đã tới đón cậu, cậu hãy trở về với anh ấy đi.”
“Chúng tớ không cãi nhau, lấy đâu ra mâu thuẫn.” Giang Nhung không giận anh, ngược lại xem ra là Trần Việt đang giận cô, mấu chốt là cô cũng không biết đã chọc giận anh như thế nào.
“Dù sao còn có mấy ngày nghỉ liền, tớ cũng muốn về Kyoto một chuyến, mấy ngày này cậu ở ngay tại nhà làm việc đi, không cần tới studio đâu.” Lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lay-chong-bac-ty/414141/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.