Chương 3: Người ốm Mãi đến khi trên đường tan làm về nhà, Thu Diễm mới nhớ ra ngày hôm nay bố mẹ không hỏi gì cả. Mặc dù anh cảm thấy bố mẹ không đến mức như Lục Từ làm to chuyện vì anh tự thay đổi công việc, nhưng không quan tâm thế này cũng hơi khác thường. Anh không lái xe, sáng nay lúc ra ngoài nghĩ bụng ngày đầu tiên đi làm rêu rao quá không tốt, đỗ xe ở ngõ Hòe Kim thực sự khó khăn nên anh đi tàu điện ngầm đến. Bây giờ lại bắt tàu điện ngầm về, trải nghiệm giờ cao điểm buổi tối trong truyền thuyết. Trong toa tàu người chen người, trộn lẫn đủ loại mùi, lên tàu bị người ta chen lên, xuống tàu cũng bị người ta dồn xuống, giống như mình chỉ có thể là một con sứa nước chảy bèo trôi. Thu Diễm bóp cánh tay, anh không tính là gầy, tập thể dục quanh năm, bơi lội quanh năm, hồi đại học còn nằm trong đội bơi mùa đông, thể lực không cần nhắc đến. Nhưng đứng trên tàu điện ngầm trong giờ cao điểm cũng cảm thấy sức mình không đáng kể, nhất thời nghĩ đến bốn chữ nô lệ tư bản vất vả này, do dự hay là ngày mai cứ làm xe đi làm nhỉ. Sắp đến nhà thì bố Thu Hồng Tín mới gửi một tin nhắn, tan làm chưa? Thu Diễm trả lời, sắp về đến nhà rồi. Thu Hồng Tín nói, ừ, mẹ con muốn nói chuyện với con. Thu Diễm cười một tiếng, từ nhỏ đến lớn có chuyện gì bố anh cũng nói với anh là mẹ con muốn nói chuyện với con, như thể giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861805/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.