Ôn Ngộ Hà còn nửa năm nữa là ra tù, dựa theo tần suất một tháng một quyển sách, Thu Diễm đến hiệu sách chọn sáu quyển sách.
Có tiểu thuyết, có phổ cập khoa học tư nhiên, “Sự tò mò của cá” và “Thăm lại chốn xưa” cùng được bỏ vào giỏ mua sắm, còn có thơ ca, “Tôi từng sống một cuộc đời cô đơn như vậy: Tuyển tập thơ của Szymborska”. Lúc xếp hàng thanh toán, Thu Diễm lại nghĩ đến dáng vẻ hôm nay của Ôn Ngộ Hà.
Đây là thời điểm Ôn Ngộ Hà không “từ chối” anh nhất, anh từng ảo tưởng rất nhiều lần, nếu người này yêu mình sẽ như thế nào? Ôn Ngộ Hà hôm nay hình như đã đến gần một chút xíu.
Chỉ giống một chút xíu thôi.
Thu Diễm đã vô cùng thỏa mãn.
Một tháng chỉ có ba lần thăm, Thu Diễm còn cố ý dặn Trịnh Tư Tâm tháng này đừng đi nữa, anh có việc cần tìm Ôn Ngộ Hà.
Khi anh hào hứng thu âm xong chương mới của quyển sách mới, đến gặp trong thời gian thăm hỏi, nghe thấy cai ngục nói “5919 từ chối thăm hỏi”, toàn thân anh sững sờ.
Chắc chắn là nhầm đúng không? Anh nhờ cai ngục đi một chuyến nữa, thấy vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của cai ngục còn giơ thẻ công tác, nhưng cuối cùng Ôn Ngộ Hà cũng không xuất hiện. Cai ngục nói: “Cậu ta có quyền này, còn bảo tôi chuyển lời đến anh, bảo anh sau này không cần đến nữa, cũng không cầm thu âm sách điện tử nữa. Thư viện trong tù có sách, cậu ta sẽ tự đọc, tôi thấy anh nên về đi.”
Thu Diễm ngẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861879/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.