Ôn Ngộ Hà biến mất rồi.
Nếu kiên quyết muốn tìm một người sống, không có lý nào không tìm thấy.
Ôn Ngộ Hà không đổi căn cước, Thu Diễm là nhân viên trong hệ thống tư pháp, công an – viện kiểm sát – tòa án có nhiều người của mình như vậy, muốn bắt một Ôn Ngộ Hà ẩn núp không phải việc gì khó.
Nhưng anh không làm vậy.
Ôn Ngộ Hà giấu mình đi, là cố ý. Cho dù Thu Diễm lên trời xuống đất tìm được người, lớn tiếng chất vấn cũng không nhận được đáp án mình muốn.
Mấy tháng qua, anh sống trong lo lắng, tức giận, buồn phiền, vô vọng, cuối cùng quay về bình tĩnh chán nản. Nếu để mình biến mất là lựa chọn cuối cùng của Ôn Ngộ Hà, vậy thì Thu Diễm tôn trọng quyết định của hắn.
Tháng 7, Trương Nhất Chi và Trình Lãng kết thúc thời gian cải huấn xã hội. Thu Diễm chính thức nghỉ việc sau khi làm xong báo cáo vụ án cải huấn của họ. Hai người mời anh ăn cơm, trong căn nhà cũ ở vườn Xuân Phong. Trương Nhất Chi nấu cơm, Trình Lãng và Thu Diễm uống bia. Trình Lãng nói: “Tôi vẫn nhớ khi đó cùng Tiểu Hà, lần đầu tiên ba chúng tôi liên hoan trong căn nhà này, làm Tiểu Hà nóng chảy mỡ.”
Căn nhà này mới lắp điều hòa vào mùa hè năm nay, Thu Diễm không nóng chút nào, nhưng anh lập tức nghĩ đến dáng vẻ nóng chảy mồ hôi của Ôn Ngộ Hà. Gầy như vậy nhưng lại sợ nóng.
“Cũng không biết bây giờ Tiểu Hà sao rồi.” Trương Nhất Chi bưng một bát tôm mười ba vị lên:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861880/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.