Bữa cơm thứ hai sau khi đến thị trấn Xuân Vụ cuối cùng không đạm bạc nữa, món cá Ôn Ngộ Hà mới làm có vị Thu Diễm chưa từng ăn. Cá nước suối nấu canh chua, thêm lá bí xào, và nộm đậu hũ gạo, sảng khoái, ngon miệng. Thu Diễm không kìm được lại ăn no quá.
Ôn Ngộ Hà vẫn ăn không nhiều. Thu Diễm phát hiện thật ra Ôn Ngộ Hà là người rất biết cách sống, chỉ cần hắn muốn. Nhưng hắn lại có vẻ không có hứng thú gì với những điều này. Không thể nói là có thích hay không, làm gì cũng chỉ như nước mùa xuân chảy về đông, đó là một hành vi sinh tồn tự nhiên.
Khoảng 2 giờ chiều, Lâm Giang Nhai lái xe đến. Y vốn hỏi Thu Diễm ở khách sạn nào để y tới đón. Kết quả địa chỉ Thu Diễm đưa cho y vẫn là phòng khám bệnh. Lâm Giang Nhai sờ đầu khi bước vào, ánh mắt xoay một vòng trên người Thu Diễm và Ôn Ngộ Hà, có vài thắc mắc không biết nên mở lời như thế nào. Hình như hai người này mới quen biết hôm nay, mối quan hệ tiến triển nhanh quá nhỉ?
Thu Diễm hơi có lỗi khi để Lâm Giang Nhai lái xe đi đi về về xa như vậy, nhưng thực sự không thể theo y về đại học Lê Xuyên. Nghĩ bụng sau này có cơ hội thích hợp sẽ nói thẳng với y, nói cho y biết lý do. Nhưng bây giờ rõ ràng vẫn chưa phải lúc.
Trên đường đến tổ chức phúc lợi, Thu Diễm nói sau này đi đâu anh sẽ bắt xe đến là được, không cần tới đón,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861887/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.