Lúc đi ngang qua ủy ban thôn, không tránh khỏi lại chào hỏi trưởng thôn. Trưởng thôn khăng khăng muốn giữ hai người ở lại ăn cơm chiều, nói là ông ta không thể qua loa nhiệm vụ tiếp đãi bên trên giao cho. Thu Diễm và Lâm Giang Nhai từ chối khéo, Thu Diễm nói: “Trưởng thôn Ngô, lần sau bọn cháu lại tới mà, không vội lúc này. Việc nghiên cứu văn hóa cũng không thể hoàn thành trong vòng một, hai ngày.”
Lúc này Ngô Hữu Căn mới gật đầu: “Vậy được, lần sau các thầy tới đây đừng đi sớm, làm xong việc buổi tối chúng ta uống vài chén.”
Thu Diễm không tỏ rõ ý kiến, Lâm Giang Nhai nói: “Hôm nay bọn cháu chỉ tìm hiểu sơ bộ, tiếp theo cần ghi chép tỉ mỉ, quay nhiều video và chụp ảnh tài liệu rất tốn thời gian, sau đó cứ để bọn cháu tự đi, chú không cần cử người đi cùng.”
Vẻ mặt trưởng thôn lập tức trở nên rất khó tả, nói như vậy sao được, ông ta phải làm tốt nhiệm vụ trên tỉnh giao cho.
Thu Diễm buộc phải dùng lãnh đạo tỉnh để nói chuyện, nói là bộ trưởng Tề đã thông báo với họ rằng họ có toàn quyền quyết định cách nghiên cứu và sưu tầm phong tục, thôn làng chủ yếu phối hợp, không thể can thiệp.
Vẻ mặt trưởng thôn không tốt lắm, mấy người nói vài lời xã giao rồi tạm biệt.
Sau khi lên xe, Thu Diễm trả lời tin nhắn cho Ôn Ngộ Hà: Đã kết thúc, đang trên đường về. Ôn Ngộ Hà nhanh chóng trả lời: Đường sá không tốt, lái xe cẩn thận. Vừa ra khỏi thôn, Lâm Giang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861891/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.