Lần tiếp theo đến thôn Bích Thủy được lên lịch vào một tuần sau. Hai ngày trước khi đi, Lâm Giang Nhai nói cho Thu Diễm một tin tốt, họ vẫn đang mở rộng thành viên của tổ chức NGO, bây giờ có một doanh nghiệp ở thành phố Lê Xuyên có ý định này, còn có thể cung cấp một khoản kinh phí hoạt động nhất định, muốn nói chuyện trực tiếp với họ. Lâm Giang Nhai muốn kéo Thu Diễm cùng đi gặp người phụ trách doanh nghiệp kia.
Tất nhiên Thu Diễm đồng ý. Sau khi cúp điện thoại, anh nhìn Ôn Ngộ Hà lấy thuốc cho bệnh nhân, rất muốn hắn có thể đi cùng mình. Gần đây họ chung sống khá tốt, câu “thích” hắn nói đêm đó Thu Diễm xem như lời nói thật hiếm có. Nhưng anh không phá bầu không khí tiếp tục truy hỏi, là thích cơ thể, hay là thích cả con người nữa?
Ôn Ngộ Hà này, rất cần phương pháp nước ấm nấu ếch.
Nhưng không ngờ sau khi Thu Diễm chủ động hỏi hắn, Ôn Ngộ Hà không thèm suy nghĩ vẫn trả lời anh một chữ “NO”. Lúc này Thu Diễm cực kỳ không hiểu, sau đó nổi cáu. Ôn Ngộ Hà nhận ra cảm xúc của anh, giải thích vài câu: “Không có gì, chỉ cảm thấy tôi không có tinh thần và sức lực để tham gia những chuyện này. Hai anh đi bàn bạc là đủ rồi.”
Thu Diễm rất muốn móc mỉa lại một câu, không, cậu có cả đống tinh thần và sức lực. Năm đó 3 giờ sáng dọn quán, 8 giờ sáng vẫn có thể chạy đến sở tư pháp đi học kia mà. Chỉ cần cậu cho rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861892/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.