Tên con trai phách lối này xông vào, ngồi như đang ở phòng khách nhà mình.
Thái độ của Lương Quyên Quyên đối với hắn ta cũng rất khó tử, vừa chán ghét vừa như cực kỳ kiêng dè, lặng lẽ ở bên cạnh nhìn.
Người kia ngửa mặt lên, hất cằm về phía Thu Diễm. Thu Diễm nén giận: “Xin hỏi xưng hô thế nào?”
Người kia vô ý vô tứ: “Ê? Tôi là người hỏi anh trước chứ nhỉ?”
Thu Diễm đoán tên lưu manh này không biết từ đâu đến, không muốn phản ứng, đứng dậy định nói vài câu với Lương Quyên Quyên rồi đi. Người kia nghiêng mình chen vào giữa hai người: “Ê anh bị gì đấy? Anh áp sát chị tôi như thế làm gì?”
Thu Diễm nhíu mày, Lương Quyên Quyên lên tiếng: “Ngô Phương Lâm, cậu đừng gây vô lý.”
Họ Ngô? Thu Diễm quan sát cậu thanh niên trước mặt, hình như hơi quen mặt. Lúc này Lương Quyên Quyên mới nói: “Xin lỗi thầy Thu, đây là con trai của trưởng thôn chúng tôi, Ngô Phương Lâm, tôi cũng không biết hôm nay cậu ta sẽ đến quấy rối, hôm nay chúng ta thực sự không quay được.”
Thu Diễm vốn cũng không muốn quay gì, chỉ là người ngoài, những gì anh muốn hỏi cũng có khó miệng lần nữa. Sau đó người tên Ngô Phương Lâm này đột nhiên xuất hiện, trái lại thêm một cái tên nữa vào danh sách nghi ngờ của anh.
Ngô Phương Lâm hết sức bất mãn với việc Lương Quyên Quyên nói giúp người ngoài, nhíu mày nói: “Chị, ai đây, chị bênh anh ta thế? Chỉ cần không phải là em thì người đàn ông nào chị cũng bênh đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861894/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.