Lâm Giang Nhai đã lâu không liên lạc gọi điện cho Thu Diễm, nói mấy ngày nữa thị trấn Xuân Vụ có phiên chợ lớn, hỏi anh có muốn đi cùng không, nói La Ngạn Nê cũng tới.
Thu Diễm hỏi: “Chợ gì?”
Ôn Ngộ Hà ở bên cạnh trả lời: “Là chợ truyền thống ở địa phương, một tháng một lần quy mô nhỏ, ba tháng một lần quy mô lớn. Ngày mai là phiên chợ lớn, các thôn và thị trấn xung quanh cũng sẽ tới bày quầy bán hàng, gì cũng bán.”
Gần đây Thu Diễm hơi buồn phiền, vì do dự có nên đưa vụ kiện ở thôn Bích Thủy ra tòa hay không. Ngô Hữu Căn dĩ nhiên có vấn đề, nhưng tìm nguồn gốc của vụ kiện kia, giống như Ngô Vị đã thao túng tâm lý toàn bộ phụ nữ trong thôn, sau đó tập thể đến tìm Thu Diễm làm vũ khí sử dụng. Cảm giác này khiến anh rất khó chịu.
Ngoài ra, về Trừng Giang và tương lai với Ôn Ngộ Hà nên xử lý như thế nào càng khiến anh không quyết định được.
Ôn Ngộ Hà nói: “Đi dạo cũng tốt, dạo này cũng đúng lúc anh vừa viết xong báo cáo mà, cùng đi giải sầu.”
Thu Diễm nói với Lâm Giang Nhai: “Được, vậy đi cùng nhau đi.”
Mùa này, sáng sớm và buổi tối là thời điểm chợ đông vui nhất. Ôn Ngộ Hà đánh thức Thu Diễm từ sáng, cùng đi dạo chợ sáng.
Thu Diễm ngồi trong tiền sảnh ăn điểm tâm, Ôn Ngộ Hà ăn xong vào phòng chứa tìm một lúc. Sau đó xách một cái giỏ trúc đeo lưng ra, đeo thử trước mặt Thu Diễm, nói lát nữa nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lenh-truy-bat-tinh-yeu-cua-vien-chuc-tam-tha/2861901/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.