Thẩm Tiểu Khương ngồi ở ghế phụ. Sau khi Trần Nghị đóng cửa xe, nàng liền nghiêng người áp lên môi cô. Trong không gian tĩnh lặng của chiếc xe, bầu không khí mập mờ nhanh chóng dâng cao.
Trần Nghị hiển nhiên còn nôn nóng hơn cả Thẩm Tiểu Khương. Nụ hôn của nàng không phải là sự triền miên dây dưa, mà là một cơn bão táp càn quét. Nàng ra sức day nghiền n** m*m m** ấy, hận không thể hút cạn máu tươi bên trong mới cam lòng.
"Ưm... Sao lại mạnh bạo như vậy..." Giọng Thẩm Tiểu Khương bật ra từ kẽ môi, rất nhẹ, rất yếu ớt. Chỉ một chút không chú ý, nó đã bị nhấn chìm trong tiếng nước vang dội.
Hai tay Trần Nghị nâng lấy gương mặt Thẩm Tiểu Khương, đầu ngón tay như muốn khảm sâu vào da thịt cô. Nàng không cho Thẩm Tiểu Khương một cơ hội th* d*c nào, nôn nóng muốn khám phá những nơi xa hơn, sâu hơn.
Không biết qua bao lâu, Trần Nghị cũng đã mệt. Nàng buông gương mặt Thẩm Tiểu Khương ra, vẫn dùng ánh mắt đầy khêu gợi nhìn chằm chằm vào cô.
Sau khi hớp lấy một hơi lớn không khí trong lành, Thẩm Tiểu Khương th* d*c vài tiếng, rồi bắt gặp ánh mắt của Trần Nghị.
"Chị ơi, phải đổi hơi chứ." Thẩm Tiểu Khương vừa nói xong đã thấy gương mặt Trần Nghị lại phóng đại ngay trước mắt.
"Ban nãy ai nói muốn hôn chị thật nhiều?" Trần Nghị đưa tay vén những lọn tóc đã bết mồ hôi của Thẩm Tiểu Khương ra. "Sợ em không biết làm, nên chị làm mẫu cho em xem trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/lieu-that-than-nhan-khai-tieu-sai/2885019/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.