Về nhà với em đi. —— oOo —— “Xin lỗi quý khách, thẻ ngân hàng này của anh cũng bị đóng băng rồi.” Ba ngày sau, chiếc thẻ ngân hàng duy nhất đứng tên Hàn Thanh Túc cũng không thể sử dụng nữa. “Tiền phòng tuần này của anh là sáu vạn bảy ngàn ba trăm chín mươi hai tệ.” Lễ tân nói. Hàn Thanh Túc nhíu mày: “Tại sao thẻ này lại bị đóng băng?” “Xin lỗi anh, chúng tôi cũng không rõ, có lẽ anh nên đến ngân hàng hỏi thử.” Lễ tân mỉm cười, “Xin hỏi anh định thanh toán bằng cách nào ạ?” Hàn Thanh Túc không thể ngờ được có ngày mình lại bị mấy chục ngàn làm khó, nhưng phản ứng đầu tiên của hắn không phải là xấu hổ, mà là phẫn nộ. Đúng lúc này, di động vang lên. “Chờ một chút.” Hàn Thanh Túc nhìn thoáng qua điện thoại, đi sang một bên, nhận cuộc gọi. “Anh Túc.” Thanh âm có chút ngạc nhiên và mừng rỡ của Sở Cảnh Nguyên truyền đến từ bên kia, “Rốt cuộc anh cũng chịu nghe điện thoại của em rồi, em còn tưởng…” “Chuyện thẻ ngân hàng là sao?” Hàn Thanh Túc cắt ngang mấy lời vô nghĩa của đối phương. Sở Cảnh Nguyên sửng sốt một chút: “Hả?” “Mẹ nó bớt giả ngu với tôi!” Hàn Thanh Túc áp xuống lửa giận, đi mấy bước, “Sở Cảnh Nguyên, tôi đối xử với cậu không tệ nhỉ? Mấy năm qua tôi đào tim đào phổi cho cậu, đưa cậu quản lý toàn bộ tài sản đứng tên tôi, cậu đáp lại tôi thế này!? Rốt cuộc Tần Phù cho cậu uống bùa mê thuốc lú gì mà cậu trung thành với gã như thế?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920284/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.