Anh biết cưng yêu anh nhất. —— oOo —— Ngày hôm sau, Lâm Mộc Hàn quả nhiên không khóa cửa. Nhưng Hàn Thanh Túc đứng trước cửa nửa ngày, lại chán chường ngồi trở lại sô pha. Chẳng bao lâu sau, điện thoại vẫn đang phát phim, mà hắn thì đã ngủ say như chết. Giữa trưa Lâm Mộc Hàn vội vàng trở về nấu cơm cho hắn, đến khi cơm nước sẵn sàng hết rồi hắn vẫn còn ngủ. “Anh ơi, dậy đi.” Lâm Mộc Hàn kéo người dậy khỏi sô pha. Hàn Thanh Túc nửa sống nửa chết gục đầu trên vai y, lẩm bẩm hỏi: “Về rồi à?” “Cơm xong rồi.” Lâm Mộc Hàn vỗ vỗ mặt hắn, “Anh ngủ ba tiếng đồng hồ rồi, không thể ngủ nữa.” Hàn Thanh Túc gian nan nhấc mí mắt: “Tôi cũng chả biết đã ngủ bao lâu.” Lâm Mộc Hàn khựng lại, rồi thản nhiên nói: “Chẳng phải ngủ từ lúc em đi sao?” “Ừm.” Hàn Thanh Túc ngáp một cái, đứng dậy vào phòng vệ sinh rửa mặt, ngồi xuống bàn bắt đầu ăn cơm. Lâm Mộc Hàn đẩy cho hắn ly nước ấm, nói: “Anh, ngày mai em nghỉ, anh muốn đi đâu không? Em đưa anh đi.” Cứ nhốt người ta ở nhà hoài cũng không được… Dù y cực kỳ muốn làm vậy, nhưng Hàn Thanh Túc cứ ngủ suốt ngày như hiện tại thì cũng không đúng với mong muốn của y. Hơn nữa, tuy lần đầu tiên Hàn Thanh Túc bị đè là do y giở trò, nhưng những lần sau hắn cũng không phản kháng bao nhiêu, chuyện này có gì đó không đúng. Với tính nết của Hàn Thanh Túc, hắn tuyệt đối không tình nguyện nằm dưới thân người khác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920289/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.