Lại đây, anh ôm một cái —— oOo —— Buổi tối, Hàn đại thiếu gia được ăn cá như ý nguyện. Hắn khoanh tay đứng dựa cửa nhà bếp, nhìn Lâm Mộc Hàn thành thạo xử lý nguyên liệu nấu ăn. Tạp dề ôm lấy vòng eo y một cách hoàn hảo, khiến người ta nhìn mà ngứa ngáy trong lòng. Hàn Thanh Túc áp sát lại, ôm lấy eo y, tay thì không yên phận mà luồn vào trong tạp dề. Lâm Mộc Hàn khựng lại một chút, Hàn Thanh Túc nghiêng đầu hôn lên tai y, thanh âm như rót mật: “Cục cưng, tối nay để anh đi.” Phập! Mũi dao sắc lẻm c*m v** tấm thớt, cái đầu của con cá đáng thương lăn xuống đất. Lâm Mộc Hàn ngoài cười trong không cười: “Anh à, anh có biết em phải nhịn đến mức nào mới không cầm dao chém Sở Cảnh Nguyên không?” Hàn Thanh Túc có chút khiếp sợ: “Vậy sao cậu không chém? Chém xong cậu vào đồn tôi lấy tiền, hai bên cùng có lợi.” “…” Lâm Mộc Hàn xoay người lại, sâu kín nhìn hắn. Hàn Thanh Túc cợt nhả, đè người lên tủ lạnh hôn một trận sướng miệng, sau đó làm như không có gì mà nằm ườn ra sô pha xem ti vi. Lâm Mộc Hàn hầm cá, giữa làn hơi nóng và thanh âm của máy hút khói, y chậm rãi nhíu mày. Y không nắm bắt được suy nghĩ của Hàn Thanh Túc. Nói hắn đần, lúc này hắn không xu dính túi, đưa hai ngàn vạn đến trước mặt cũng không thèm liếc nhìn một cái; nói hắn thông minh, đường đường là đại thiếu gia mà bị dồn ép đến một nơi như Vu Thành,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.