Em sẽ phát điên mất . —— oOo —— Hàn Thanh Túc cầm cái sạn vét đến hột cơm cuối cùng trong nồi, đổ hết thịt và rau trong đĩa vào chén, sau đó một hơi ăn sạch sẽ. Cuối cùng, đại thiếu gia đặt chén xuống, cầm tờ khăn giấy lau miệng một cách tao nhã, bình phẩm: “Tàm tạm, hương vị cũng bình thường thôi.” Lâm Mộc Hàn lạnh nhạt nói: “Vậy sao anh không chừa cho em miếng nào?” “Tôi lao động vất vả, thức ăn trong nhà phải ưu tiên cho trụ cột gia đình.” Hàn Thanh Túc nghiêm túc nói, “Như vậy chồng mới đi kiếm tiền nuôi em được chứ.” “… Bớt xem phim truyền hình lại đi.” Lâm Mộc Hàn thật sự muốn ụp nồi cơm lên đầu hắn. Hàn Thanh Túc dựa vào ghế vỗ vỗ bụng, dài giọng nói: “Làm càn, ta mang trong mình long chủng của nhà họ Lâm ngươi đấy.” Lâm Mộc Hàn mặt không cảm xúc, đứng dậy thu dọn chén đũa. Hàn Thanh Túc ngang nhiên chỉ đạo: “Lâm à, chén đũa rửa cho sạch sẽ chút, bàn cũng phải lau khô, tiện thể quét luôn cái sàn đi nhé.” Lâm Mộc Hàn không nhịn nổi nữa: “Anh!” “Sao đó?” Hàn Thanh Túc vỗ bụng, tủm tỉm cười với y. Lâm Mộc Hàn nhìn chằm chằm hắn hai giây, xoay người vào nhà bếp. “Chuyện lái xe cậu suy xét thế nào? Anh Lưu còn chờ tôi báo lại này.” Hàn Thanh Túc hỏi y. “Hôm đó em có việc rồi.” Lâm Mộc Hàn mở vòi nước rửa chén. “Việc gì còn quan trọng hơn cả việc kiếm tiền mua thịt cho tôi?” Hàn Thanh Túc đột nhiên đến gần, ôm eo y từ phía sau.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/limited-lover-quy-hong-lac-tuyet/2920298/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.